XÓT XA “CUỘC TÌNH” MẸ CON

Cô ơi! Cháu yêu Mẹ! Cháu đã đắm say với cơ thể ấy rồi! Cháu không thể rời xa được!…
Với tâm trạng tuyệt vọng, bế tắc, xót xa, chàng trai nói với tôi gần như van nài. Cô bảo cháu phải làm sao bây giờ! Cô ơi! Cô cho cháu lời khuyên!!!
Một buổi tối, như bao buổi tối khác, tôi vẫn thường nhận các cuộc điện thoại đề nghị được tư vấn về các vấn đề pháp luật. Cuộc gọi tối nay, một cuộc gọi đặc biệt khiến tôi trăn trở, xót thương con người mà không sao ngủ được.
Đầu dây bên kia là một giọng nam trầm mặc, dè dặt, u ám. Có lẽ phải suy nghĩ nhiều lắm, cậu mới quyết định gọi đến tổng đài tư vấn pháp luật miễn phí 24.vn của chúng tôi – Tổng đài của Công ty Luật TNHH Trung Cường (tại Hà Nội).
Chàng trai trẻ chưa vợ, 26 tuổi với công việc ổn định tại một Công ty, đồng nghiệp của mẹ ruột. Từ nhỏ, cậu đã phải sống trong một gia đình thiếu vắng bóng hình của Cha. Người Cha đã bỏ mẹ con cậu để đến với “tình yêu đích thực” của mình sau 6 năm chung sống với Mẹ cậu.
Đã 20 năm, Người Mẹ của cậu vất vả, lo toan, vừa là Mẹ, vừa là Cha, vừa là người bạn thân thiết mà cậu có thể chia sẻ tất cả những gì trong cuộc sống. Cậu yêu mẹ vô cùng và cũng vô cùng biết ơn Mẹ – Người đã hy sinh cả cuộc đời, cả tuổi thanh xuân vì cậu, bởi người phụ nữ “gái một con” ấy đã quyết định ở vậy nuôi con mà không đi thêm bước nữa. Ở vùng quê nghèo nên điều kiện kinh tế mẹ con cậu còn rất khó khăn.
Tốt nghiệp phổ thông trung học, Cậu không muốn xa Mẹ, càng không muốn Mẹ vất vả lo toan tiền nong cho cậu đi học chuyên nghiệp, cũng là muốn giúp Mẹ thêm thắt để chi tiêu trong gia đình, Cậu quyết định xin vào Công ty của Mẹ làm việc. Hai mẹ con thuê một phòng trọ khép kín với hai lăm mét vuông ngay gần Công ty. Phòng trọ được lai thêm một căn gác xép và đó cũng là nơi Mẹ dành cho cậu không gian riêng. Vì vậy, hai mẹ con sớm tối bên nhau, kể cả trong giờ làm việc.
Cậu không có nhiều bạn, bạn gái lại càng ít. Con tim cậu chưa một lần rung lên trước người khác giới, bởi cô gái nào cậu cũng thấy chẳng bằng Mẹ, không phù hợp với Mẹ. Cậu thương Mẹ, nên cậu rất thận trọng khi tìm người yêu để kết hôn. Cậu chỉ lo không may lấy phải nàng dâu đanh đá, ích kỷ, sẽ chia rẽ tình cảm mẹ con Cậu. Khi đó, Cậu sẽ hối hận vô cùng. Và rồi, thời gian cứ trượt dài theo năm tháng. Làm trong công ty đã được hơn 5 năm, đồng nghiệp nữ khá nhiều, nhưng Cậu vẫn chưa thể dừng mắt ở ai. Hơn nữa, Cậu nghĩ, mình còn trẻ, thời gian tìm vợ còn dài, cứ thảnh thơi nhẩn nha, chưa vội gì. Bởi hiện tại, Mẹ con Cậu sống vẫn rất ổn. Hai mẹ con thường làm cùng ca. Nên khi về nhà, hai Mẹ con vừa làm vừa chuyện trò, tâm sự. Cậu thường xuyên giúp Mẹ làm bếp, dọn nhà, giặt giũ quần áo nên Mẹ rất lấy làm hạnh phúc. Những buổi lệch ca, người ở nhà nấu cơm, dọn dẹp, người đi làm về đã sẵn sàng mọi thứ, chỉ việc ăn uống, rồi tắm giặt và nghỉ ngơi. Buổi tối, hai mẹ con cùng nhau xem TV. Được cái, cả hai có nhiều sở thích trùng hợp, nên mặc dù Mẹ đã sắm cho cậu chiếc TV trên gác xép nhưng chẳng mấy khi cậu xem riêng.
Thế rồi, bỗng một hôm Mẹ ốm. Mẹ bị sốt nằm nhà. Cậu vô cùng lo lắng, nấu cháo, đắp khăn ướt, thuốc thang cho mẹ theo chỉ dẫn của cô bán thuốc. Mẹ cậu nhìn đứa con yêu lo lắng, chạy vạy mà thắt ruột thương con. Mẹ bảo, chắc hôm qua Mẹ gặp mưa, bị cảm. Con đánh gió cho Mẹ là khỏi thôi. Cậu hỏi Mẹ cách thức đánh gió thế nào để con đánh cho Mẹ. Mẹ hướng dẫn cậu, luộc quả trứng gà, gói vào chiếc khăn…lật áo Mẹ lên, trà dọc vào lưng Mẹ. Cậu làm theo đúng lời Mẹ hướng dẫn. Một vệt đỏ thắm màu máu hiện lên trên tấm lưng thon thả, nuột nà của Mẹ. Mẹ ơi! Lưng Mẹ có một vệt đỏ màu máu. Đúng rồi đấy con. Đúng là Mẹ bị cảm. Xuất hiện vệt đỏ thậm màu máu ấy là cảm đã “ra” rồi, chỉ một lúc là Mẹ sẽ nhẹ người thôi con.
Chàng trai lần đầu nhìn thấy một cơ thể phụ nữ và được sờ lên cái cơ thể ấy. Một tay cậu tiếp tục đánh cảm, bàn tay kia như ma sui quỷ khiến, lần theo cái lưng ong mềm mại, trắng ngần của người phụ nữ vừa qua tuổi 45 mà cậu gọi là Mẹ. Đầu óc cậu mông lung, hoảng hốt, vô định, hư không. Một cảm giác vô cùng lạ, vô cùng khó tả, không thể gọi tên, cậu thấy mình chưa bao giờ có cảm giác lạ đến như thế. Trong Cậu như xuất hiện một con người khác chỉ dẫn, đưa đường.
Người mẹ không còn trẻ, nhưng cũng chưa già. Chị đang ở tuổi tái xuân – cái tuổi dậy thì lần thứ hai. Đã 20 năm kể từ ngày người chồng bạc tình bước ra khỏi cuộc đời chị, chưa một lần chị biết đến ái ân khác giới. Cũng có đôi người đàn ông đánh tiếng thương chị, muốn rổ rá cạp lại với chị. Nhưng chị nén lòng từ chối, đứng vậy nuôi con, để chăm lo cho con khôn lớn, trưởng thành. Chị sợ cảnh bố dượng, con riêng. Chị thắt lòng và cố quên đi tất cả cái bản năng đàn bà trong cơ thể đằm thắm, rừng rực ấy.
Đứa con trai – hòn ngọc của chị nay đã khôn lớn, trưởng thành, thương yêu Mẹ vô bờ bến. Chị không mong gì hơn. Chị nằm đấy, thiêm thiếp bờ mi, thiêm thiếp môi hồng, thiêm thiếp thân thể ngọc ngà, sexy, để cho bàn tay thô giáp của một thằng đàn ông vuốt ve, âu yếm. Cứ thế, chị tận hưởng cái cảm giác đê mê mà chị tưởng như mình đã chôn chặt được nó xuống nơi thẳm sâu, vô định. Nhưng không phải!
Và cái gì đến đã đến. Người phụ nữ không nỡ chống cự người đàn ông sung sức. Chàng trai trẻ không thể dằn lòng chối bỏ. Trong một phút, cả hai quên mất mình là ai. Chẳng biết mình ở đâu. Cái bản năng mà tổ tiên của họ trao truyền đã chế ngự, chiếm lĩnh toàn thân xác họ. Hoan lạc lên ngôi.
Qua cái phút giây oan nghiệt vô luân ấy, họ trở về với hiện tại. Mẹ ơi! Con ơi! Tiếng thổn thức của người Mẹ, tiếng nức nở của thằng con. Mẹ ơi! Con sai rồi, con xin lỗi Mẹ. Người Mẹ càng thương con, lại càng thương bản thân mình, tủi hổ và đớn đau. Cả hai chỉ còn biết thu dọn giường chiếu, áo quần, âm thầm, lặng lẽ nghĩ về những gì đã trải qua trong cái không gian chật hẹp, tĩnh mịch của phòng trọ.
Rồi mọi thứ cũng qua đi. Cả hai tha thứ cho nhau, tha thứ cho mình. Người Mẹ không lấy đó làm nặng nề, cố gắng vui lên cho con vơi đi cảm giác tội lỗi. Đứa con thấy Mẹ vui trở lại như xưa, lòng cũng dần yên ắng. Mẹ con lại ríu ran khuya sớm bên nhau, như chưa từng có biến. Người Mẹ vẫn mặn mà, sexy. Đứa con chẳng lấy đó làm ngại ngần, càng chằm bặp, yêu thương Mẹ.
Con người ta, đã một lần làm được cái xấu, chưa bị phát giác, thì ai dám chắc sẽ không “tái phạm”. Lần đầu có thể rất trăn trở, đấu tranh, nhưng tái phạm thì dễ dàng hơn nhiều, lần thứ ba làm việc xấu nhẹ nhõm hơn hơn. Đến lần thứ tư thì…đã quen rồi, bình thường và đơn giản.
Trong cái không gian chật hẹp, kín đáo, vừa đủ chỉ hai Mẹ con biết, hai mẹ con làm, hai mẹ con “hưởng thụ” ấy, không ai biết đến cái bí mất động trời nhưng lại được diễn ra đều đặn hàng ngày, hàng tuần như một thói quen. Như một sự thỏa thuận ngầm. Hai con người ấy không ai đủ sức ngăn chặn cái bản năng động vật. Đã hai tháng, họ sống trong không khí bình thường mà lạ lẫm, an toàn mà nguy hiểm.
Rồi bỗng một hôm, thằng con tìm kiếm trên các trạng mạng XH. Hắn tìm được số ĐT tư vấn miễn phí 24.vn của Cty Luật TNHH Trung Cường. 90 phút nhẫn nại nghe chàng thanh niên tâm sự, dãi bày, chia sẻ, mặc dù trong lòng vô cùng bàng hoàng, vô cùng kinh khủng bởi sự nhơ nhớp ấy. Chuyện bịa như thật, hay thật như bịa???
Cô rất thông cảm và sẻ chia với cháu về tình cảnh của mình. Nhưng cháu phải nghe cô. Hành động đó của cháu và Mẹ cháu là hành vi vi phạm đạo đức, không phù hợp với đạo lý làm người, làm Mẹ và làm con, là hành vi Loạn luân cháu biết không! Mà loạn luân là tội phạm hình sự được quy định tại Điều 184 BLHS năm 2015 có hình phạt cao nhất đến 5 năm tù. Tội phạm hai mẹ con cháu thực hiện đã kéo dài hai tháng nhưng chưa ai phát hiện ra. Trong khi, cháu còn rất trẻ, cuộc sống còn dài ở phía trước. Cuộc đời của Mẹ cháu cũng còn dài. Đến một lúc nào đó, cháu phải lấy vợ, sinh con. Mẹ con cháu, rồi sẽ tiếp nối đời sau, bà và cháu, Mẹ chồng và nàng dâu, rồi bà con nội ngoại…Nếu tiếp tục, trước hết cuộc đời cháu chỉ đi vào ngõ cụt. Bế tắc và tội lỗi sẽ đeo bám và bủa vây cháu cả cuộc đời. Quay đầu là bờ cháu ơi! Nghe cô cháu nhé! Hãy chấm dứt ngay và luôn những hành vi phi nhân tính ấy. Hãy đối thoại thẳng thắn với Mẹ và xin lỗi Mẹ, rồi sau đó hãy thay đổi môi trường sống, chuyển công tác và tách ra ở riêng để cách xa Mẹ một thời gian; tạo cơ hội để cả Mẹ và cháu trấn tĩnh, suy nghĩ và sám hối, làm lại cuộc đời.
Cháu hãy mở lòng với bạn bè, người thân, mở rộng mối quan hệ. Cháu sẽ thấy cuộc đời này còn nhiều điều đáng quý, đáng hưởng thụ hơn nhiều là nhục dục. Khi đó, cháu sẽ tìm được nửa kia của đời mình để xây dựng cuộc sống. Chúc cháu đủ bản lĩnh để thay đổi cuộc sống, chuộc lỗi với Mẹ và chính mình.
Ghi lại nội dung này, hy vọng sẽ ít nhiều đem lại thông tin có ích cho cộng đồng, nhất là với các bà mẹ đơn thân có con trai đang tuổi lớn và trưởng thành. Một cuộc điện thoại hy hữu với 90 phút trao đổi và tâm sự, nhưng để lại cho tôi rất nhiều trăn trở, suy tư. Hy vọng sau khi thổ lộ với mọi người, mình sẽ thanh thản hơn. Chúc cả nhà fb bình an, hạnh phúc!
Hà Nội, tháng 6 năm 2018.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *