VIẾT THÊM VỀ VỤ ÁN KHÔNG ĐẦU

Mấy ngày nay, MXH rất quan tâm đến “Vụ án không đầu”. Để rộng đường dư luận, tôi xin thông tin thêm để quý độc giả hiểu rõ hơn về vụ án như sau:
Tối 04/8/2013, tại thôn Vị Ke, xã Nậm Bạn, Mèo Vạc, Hà Giang phát hiện một xác chết không đầu nằm dưới tả luy âm thuộc đường liên thôn. Nạn nhân được xác định là anh Tráng A Miều, sinh năm 1971 tại Mậu Duệ, huyện Yên Minh, cách đó chừng hơn 10km.
Khám nghiệm hiện trường, cơ quan điều tra (CQĐT) thu được 1 tấm bìa caton và 1 chiếc dép lê tổ ong bên trái. Hiện trường được xác định không bị xáo trộn nhiều, không để lại dấu vết ngoài một số vị trí trên bãi cỏ bị đổ rạp và trượt 3 lối xuống ta luy âm, không có vết máu… Tử thi bị mất đầu và không xác định được thời điểm chết. Mở rộng hiện trường CQDT thu giữ được 1 chiếc xe máy cách đó khoảng 02 km.
Sau 02 tháng 04 ngày điều tra, thu thập chứng cứ, CA tỉnh Hà Giang phối hợp với CA huyện Mèo Vạc (MV) đã bắt giữ 3 đối tượng tình nghi là Sùng Mý Pó, Sùng Mý Sính (em ruột Pó) và Sùng Mý Cho (em con chú ruột của Pó và Sính).
Sau khi khám nhà, CQĐT đã thu giữ:
– Của Pó: 1 con dao nhọn dài 32cm; 1 chiếc ví giả da màu đen; 1 bộ quần áo dài (được cho là P mặc khi gây án); 1 chiếc điện thoại Nokia 1280; 1 chiếc xe máy được cho là phương tiện gây án.
– Của Sính: 1 chiếc điện thoại màu đen; 1 chiếc ví giả da màu đen; 1 bộ quần áo được cho là S đã mặc khi gây án.
– Của Cho: 1 chiếc điện thoại màu trắng; 1 đèn pin Trung quốc; 1 chiếc mực bảo hiểm màu đen; 1 bộ quần áo dài được cho là C đã mặc khi gây án.
Trong số này, S là người bị bắt sau cùng (vào ngày 18/10/2013) khi đang ct tại đv D vận tải, E 198, F 316 (Chí Đám, Đoan Hùng, Phú Thọ).
Điều vô cùng đặc biệt và lạ lùng là, vụ án vừa khởi tố, các bị can mới bị bắt giữ nhưng 5 ngày sau, ngày 22/10/2013, tờ Vietnamnet đã giật tít nhan đề:”ba sát thủ vụ xác chết không đầu sa lưới”. Điều lạ lùng hơn là: nội dung bài báo y chang Cáo trạng số 12 ngày 27/3/2018; cứ như Cáo trạng trên dựa vào bài báo này mà buộc tội các bị can vậy!
Từ đó đến nay, vụ án đã qua 3 giai đoạn điều tra chính, 3 lần trả hồ sơ điều tra bổ sung, 3 lần xét xử (2 lần sơ thẩm, 1 lần phúc thẩm), nội dung, tình tiết vụ án mà CQTT nhận định vẫn không có gì thay đổi ( ngoại trừ số tiền mà các bị cáo chiếm đoạt).
Diễn biến VA tóm tắt như sau:
Chiều 4/8/2013, khi lên rừng lấy củi, Pó gặp 1 người đàn ông đi xe máy hỏi mua bò. Pó trả lời không có và tiếp tục vào rừng. Trên đường đi P nghĩ nếu mua bò chắc phải đem nhiều tiền nên P nảy sinh ý định giết người đó để lấy tiền. Về nhà vào khoảng 16h30, P liền gọi điện cho S và C đến nhà để bàn việc giết người , cướp tài sản. Không bàn luận nhiều, cả S và C đều đồng ý. Họ thống nhất là sau khi họp bàn làm ma khô cho bố C xong thì sẽ thực hiện.
Đêm đó, khoảng 22-23h, cả 3 tụ tập tại nhà P và chuẩn bị hành động. P xuống bếp lấy con dao nhọn ra sân chặt – khúc củi dài khoảng 80-1m đưa cho C rồi đem dao để lại chỗ bếp lò; S lại quay xuống bếp lấy dao nhọn rồi ra sân lấy 1 tấm bìa caton quấn lại làm vỏ dao. Sau đó S và C ra đường trước chờ P. Đến cổng nhà, C để cây gậy xuống đường rồi chạy về nhà lấy 1 chiếc đèn pin mang theo. Sau đó P đèo S ngồi giữa cầm dao, C ngồi sau cầm gậy đi ra phía ubnd xã Nậm Bạn. Đi được khoảng 1km thì cả 3 dừng lại phục chờ người đàn ông buôn bò. Khoảng 10' sau, thấy người buôn bò đi qua, P bảo lên xe đuổi theo.
Khi xe của 3 người đi ngang xe Miều (tên nạn nhân), S co chân đạp vào càng trước của xe M làm cho xe M đổ xuống đường. P lái xe vượt lên trước, xoay ngang xe và nhảy xuống quây lấy M. Sau mấy câu đối đáp, S giật chiếc gậy từ tay C vụt 3 phát vào phần đầu gáy M khiến M ngã sấp xuống đường. P cúi xuống kiểm tra và nói: nó chết rồi. Ngay lập tức P bàn phải cắt đầu vứt đi để không ai nhận ra nạn nhân. Và nhờ sự giúp sức của S và C, P đã dùng dao chặt và cắt lìa đầu nạn nhân và gói vào chiếc áo mưa. Sau đó, họ lục soát và lấy được 1 chiếc ví. Tiếp theo 3 người khiêng và vứt nạn nhân xuống taluy âm cách đó 5m. Sau đó S và C lái xe của M đi trước, P đi xe của mình mang theo thủ cấp của M. Đi được khoảng 500m, P dừng xe và đi xuống cách taluy âm 40m, cởi áo mưa và vứt đầu nạn nhân xuống dưới.
Sau đó 3 người tiếp tục đi xe thêm khoảng 1500m về phía xã Niêm Sơn, rồi dắt xe của nạn nhân giấu vào bãi cỏ voi. Sau đấy, P lấy từ cốp xe của mình ra 1 chiếc kìm và 1 tovis lại để cậy biển số xe của M. Sau khi dùng dao cậy không được, P đã dùng kìm và tovis cậy. Tiếp theo, C mở cốp xe M để P vứt biển số xe M vào đó. P còn đập dập vành biển số xe nhỏ lại rồi vứt xuống phía dưới bìa rừng.
Sau đó 3 người chở nhau về bằng xe của P. P cầm bộ quần áo mưa của nạn nhân về giấu tại bụi cây sau chuồng bò, rồi hai ngày sau đem đốt cách nhà 200m, C cầm chiếc mũ bảo hiểm về treo ở nhà, S cầm chiếc ví (về đến cổng nhà P thì S đưa ví cho P).
20h ngày 5/8/2013, P gọi S và C đến nhà để chia tiền. Khi cả 3 có mặt, P lấy ví ra kiểm tra thì có 2.050.000d. P chia cho mình và C mỗi người 700 ngàn, S được 650 ngàn. Trong ví còn 1 đăng ký xe và 1 cmnd nhg mọi người không đọc nên không biết của ai mà ném vào bếp tiêu hủy. Riêng chiếc ví P để lại sử dụng.
… Sáng ngày 5/8/2913, khi đi cắt cỏ bò, vợ C đã phát hiện xác chết không đầu nên vội vàng chạy về kể cho chồng nghe. C lập tức đi báo cho anh Và là CA viên của xóm. Sau đó C cùng vợ và một số người đến hiện trường. Sau khi xác thực, anh Và đã báo CA xã. CA xã Nậm Ban vào phong tỏa hiện trường và báo cáo CA huyện MV. Rồi cả CA tỉnh cũng có mặt, lập biên bản hiện trường, thu thập chứng cứ, mở rộng điều tra để tìm ra thủ phạm. Và 3 bị can đã bị khởi tố, bắt tạm giam để điều tra về 2 tội là giết người và cướp tài sản.
Đây là vụ án truy xét, diễn biến trên là dựa theo lời khai nhận của các bị can. Kết quả, cqđt đã thu giữ những vật chứng đã thống kê ở trên. Tuy nhiên, chiếc gậy gỗ, chiếc dép bên phải, chiếc vành biển số… theo lời khai của các bị can vẫn không thu giữ được.
Chứng cứ buộc tội các bị can: duy nhất là lời khai nhận tội bạn đầu mà theo bị can họ đã bị đánh đập, nhục hình, ép cung. Và sau một năm, họ đã đồng loạt phản cung.
Những chứng cứ vật chất đã thu giữ thì không một chứng cứ nào khả dĩ có thể giúp cq tiến hành tố tụng buộc tội họ.
Cụ thể:
1. Chiếc biển số xe đem giám định nhưng không thu được giấu vân tay của một hoặc cả 3 người;
2. Con dao nhọn được coi là hung khí (ngắn hơn con dao trong cáo trạng 8cm) khi giám định lại có máu của nữ giới;
3. Đống tro theo lời khai của P là tro đốt bộ quần áo mưa của M khi giám định cũng không khẳng định được là tro của bộ quần áo mưa;
4. Chùm chìa khoá xe máy của M được C khai là đốt tại bếp nhà C nhưng giám định cũng không xác định được là tro của chùm chìa khoá hay không?
Những vật chứng có thể giám định được để thu thập dấu vân tay của nạn nhân hoặc bị can nhưng không được cqđt thực hiện như:
1. Chiếc mũ và ví của nạn nhân;
2. Tấm bìa caton bọc con dao nhọn;
3. Chiếc dép trái được thu giữ gần hiện trường được cho là C hoặc S cầm ném xuống taluy âm;
Không tiến hành giám định xem các bộ quần áo thu giữ của các bị can có máu của nạn nhân không?
Không giám định để xác định thời điểm nạn nhân bị sát hại. Nội dung này liên quan tới 2 vấn đề:
1. Tối hôm 4/8/2014, cả P, S và C đều có mặt ở nhà C để bàn làm mà khô cho bố C. Sau đó trời mưa, mọi người đều uống rượu rồi ngủ. Mặt khác, con trai M thừa nhận: đến 20h ngày 4/8/2013 anh gọi điện cho bố 2 lần nhưng đều mất liên lạc. Có thể ông M đã bị giết trước thời điểm đó?!
Về chứng cứ gián tiếp, khi cho người nhà nhận dạng mũ và ví, cả vợ và con ông M không ai nhận ra. Trong hồ sơ còn lưu lời khai của các con ông M là “khi đi chợ, bố tôi mang theo 2 chiếc mũ bảo hiểm, 1 cái mầu tím, 1 cái mầu vàng”. Còn chiếc mũ thu giữ của C lại là mầu đen. Tại phiên toà, khi xem xét vật chứng, con trai ông M cũng khẳng định chiếc mũ đen không phải là của ông M. C thì từng khai trong hồ sơ và tại toà rằng: đó là chiếc mũ C mua tại chợ Niêm Sơn với giá 50 ngàn đồng.
Về tố tụng, rất nhiều biên bản thiếu người làm chứng, thiếu chữ ký điều tra viên; thực nghiệm điều tra lại chia làm 3 buổi với từng bị can và cử người đóng thế 2 bị can kia.
Về nội dung:
– Kết luận điều tra cũng như cáo trạng chứa đầy mâu thuẫn, bất hợp lý; Nội dung thực nghiệm điều tra mâu thuẫn với cáo trạng…;
– Các lời khai của bị can, bị cáo không thống nhất, không phản ánh đúng thực tế khách quan của vụ án;
– Quá trình xét xử không xem xét đầy đủ, toàn diện và triệt để các chứng cứ, tình tiết và diễn biến của vụ án. Chủ tọa không hề đề cập đến hành vi phạm tội cụ thể để gây nên cái chết cho nạn nhân; chủ yếu xét hỏi về nội dung buổi họp bàn làm ma khô; sự có mặt, vắng mặt của các bị can; lục vấn người làm chứng…(những chứng cứ gián tiếp không có giá trị chứng minh).
Tóm lại, không có bất luận một chứng cứ vật chất trực tiếp hoặc giám tiếp nào chứng minh các bị cáo phạm tội ngoài những lời khai ban đầu do bị ép cung. Vậy mà TAND tỉnh Hà Giang vẫn tuyên các bị cáo phạm tội giết người và cướp tài sản (tôi đã tranh luận với KSV rằng: các bị cáo giết người một cách tàn độc, lạnh lùng, man dợ là để cướp tài sản, vậy sao họ không lấy cái xe máy có giá trị lớn hơn nhiều (được định giá 6,7 tr)? Bà công tố lập luận rằng vì bọn chúng chỉ định cướp tiền chứ không muốn cướp tài sản?!- nghe thật khôi hài).
Và số tiền cướp được cũng rất khác nhau: lúc thì 1 tr (như bài báo đã nêu); lúc thì 2,5tr; lúc thì gần 1 tr. Cuối cùng cáo trạng chốt lại là 2.050.000 đ (chắc là cộng lại chia trung bình)?!
Và toà tuyên:
Pó: từ tử hình (phiên xử trước) xuống chung thân;
Sính: từ chung thân xuống 21 năm;
Cho từ 23 năm xuống 18 năm.
Nguyên tắc suy đoán vô tội đã không được quý Toà và Viện áp dụng vì họ không thể vượt qua cái tôi kiêu hãnh cá nhân; mặt khác nếu thừa nhận mình sai thì ai sẽ bồi thường, ai chịu trận thay cho họ?!
Phiên phúc thẩm sắp tới rất cần tiếng nói đồng thanh tương ứng của tất cả mọi người để cứu vớt 3 con người vô tội.


Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *