
CỚ SAO PHŨ PHÀNG! TAY TRẮNG CHỒNG ĐI!
Vậy là vụ án đã khép lại sau 1 năm 6 tháng 10 ngày, ba Luật sư Nguyễn Tuyết, LS Bình An, LS Mạnh Cường đã đồng hành cùng thân chủ đi đòi công lý cho người chồng héo hon, khắc khổ, giảm sút trí nhớ (sau một lần tai nạn) bị vợ ly hôn rồi tuyên bố một câu “xanh rờn”: TAO SẼ CHO MÀY RA KHỎI NHÀ TRẮNG TAY.
Số là, qua trang facebook cá nhân, người em gái ruột của anh chồng khắc khổ kia đã tìm đến chúng tôi – những Luật sư thuộc Công ty Luật TNHH Trung Cường. Chị “chát”: Luật sư ơi! Đề nghị Luật sư giúp anh trai em, bởi người vợ của anh trai em đã ly hôn từ năm 2009, nhưng khi đó chưa yêu cầu TA chia tài sản, nay bỗng dưng, chị vợ kiện anh em đòi lại toàn bộ hơn 600m2 đất mà anh đang ở. Khi Tòa thông báo thụ lý, anh em mới biết rằng, toàn bộ mảnh đất vốn là tài sản chung của vợ chồng hình thành trong thời kỳ hôn nhân, nay bỗng dưng đứng tên riêng của chị ấy trong BÌA ĐỎ. Và chị ấy tuyên bố với hàng xóm của anh rằng: Sẽ đuổi anh chồng ra khỏi nhà trắng tay, không một tấc đất, không xu dính túi.
Bằng một giọng thiết tha, cầu khẩn, người em nói: Luật sư ơi, cả gia đình em hoang mang, mất ăn, mất ngủ với cái sổ đỏ đứng tên riêng của chị vợ, được UBND Thành phố LC cấp năm 2013 (trên cơ sở Giấy tặng cho của bố đẻ chị ấy), sau 4 năm kể từ ngày anh chị ấy ly hôn. Giờ đây, Thư ký TA Thành phố nói rằng, anh chẳng có căn cứ nào để được chia đất trong vụ này. Vậy thì anh em sẽ phải ra khỏi nhà mà trắng tay thật hay sao hả Luật sư?
Một vụ chia tài sản sau ly hôn, xảy ra tại một tỉnh miền núi xa xôi, đường đi vất vả, dặm thẳm vài trăm cây số, làm sao đồng hành được với thân chủ đây? Nghĩ tới việc thân chủ sẽ tốn kém tiền của hơn khi nhờ Luật sư Hà Nội, và Luật sư cũng sẽ vô cùng vất vả, nên chúng tôi chỉ tư vấn miễn phí và bày cho người em gái, hãy liên hệ với Luật sư địa phương để được giúp đỡ, giảm chi phí cho việc đi lại, ăn, ở của Luật sư. Hơn nữa, là án dân sự nên chắc chắn kéo dài, hoãn hòa giải, hoãn phiên tòa là chuyện bình thường nếu các đương sự không hợp tác, không thiện chí giải quyết.
Tuy nhiên, người em không tiếc lời năn nỉ để chúng tôi nhận lời tham gia bảo vệ người chồng đau yếu đó. Sự thiết tha ấy khiến chúng tôi không nỡ từ chối người con gái miền sơn cước xinh xắn, tận tình và quá trách nhiệm với người anh trai của mình. Nhận lời để dấn thân xuôi ngược, để tìm tòi, thu thập chứng cứ, xác minh sự thật, tìm ra căn cứ pháp lý bảo vệ người chồng đang đứng trước nguy cơ TRẮNG TAY, như lời người đàn bà vốn đã tay ấp má kề với anh trong gần hai mươi năm tuyên bố; đó là một quyết định không dễ dàng.
Quá trình tự mình điều tra, xác minh, thu thập chứng cứ, gặp gỡ và lấy lời khai của gần chục người biết sự việc, chúng tôi đã sâu chuỗi được câu chuyện của đôi vợ chồng không đi được với nhau đến cuối con đường ấy.
Họ kết hôn với nhau từ năm 1993. Là công nhân nông trường nên anh chị được cắm 200m2 đất đồi lau sậy. Khi ấy, việc cắm đất vô cùng đơn giản, do Giám đốc nông trường quyết định, với ý nghĩa cho vợ chồng công nhân mượn đất làm nhà. Tuy nhiên, do bố mẹ vợ cần tiền, đã bán đi của họ mảnh đất đó. Rồi sau đó, ông bà nhạc cũng kịp mua lại trả cho vợ chồng thằng con dể một mảnh đất khác tương tự, cũng của một công nhân lâm trường được cắm. Trên mảnh đất mà bố vợ mua trả, họ sinh sống bên nhau hạnh phúc và có với nhau một thiên thần xinh xắn, dễ thương, chẳng quan tâm đến giấy tờ mua bán hay tiến hành các thủ tục với cơ quan chức năng để được cấp sổ đỏ.
Thế rồi, cuộc sống khó khăn càng dẫn họ vào lối cụt. Đặc biệt, năm 2006, anh bị tai nạn xe máy, tổn thương não, giảm sút trí nhớ rất nhiều. Chị chẳng thể cầm lòng, đã dan díu với kẻ tình si ngoài chồng vợ, và quyết định rời xa anh chàng mộng du, đãng trí. Họ ly hôn trong hòa bình, cả hai đồng ý giải thoát cho nhau nhưng chưa chia tài sản. Chị rời xa anh, còn anh vẫn ở trong ngôi nhà chật chội trên mảnh đất mênh mông hơn 600m2 ấy. Bẵng đi bốn năm sau, chị quay lại với tấm bìa đỏ trong tay mang tên mình và một đơn kiện đến Tòa án để đòi lại mảnh đất anh đang sinh sống.
Nói về nguồn gốc mảnh đất, tại sao người thi đi mất mà đất thì rộng ra? Bởi từ mảnh đất mà bố vợ mua trả 200m2, họ đã khai hoang phục hóa, mở rộng diện tích để có được mảnh vườn trồng cây, tấm ao thả cá phục vụ mưu sinh. Bởi những năm 90 của thế kỷ trước, nơi đây vẫn là vùng heo hút, hoang sơ, đất trống đồi trọc, chỉ có lau sậy thỏa sức soi gương bên những vũng nước, con suối buồn bã, liu diu! Đây chính là căn cứ mà Luật sư sử dụng để tranh tụng với Luat su của chị vợ trong các phiên xét xử. Bởi người vợ đã sử dụng Giấy tặng cho đất của bố đẻ – người đã đứng ra giao dịch mua bán mảnh đất trả cho vợ chồng đứa con gái, nay ông sử dụng chính lợi thế ấy để tạo ra Giấy tặng cho tài sản gửi cơ quan chức năng làm sổ đỏ cho riêng con gái mình. Nhưng tiếc thay, chính cái Giấy tặng cho “đầu Ngô mình Sở” ấy lại tố cáo sự giả mạo và thiếu căn cứ trong thủ tục cấp sổ đỏ mà cơ quan chức năng đã tắc trách bỏ qua.
Vẫn biết rằng, để đi đến tận cùng sự việc là một hành trình gian nan, vất vả, Hơn nữa, một ngày nên nghĩa tào khang, hết tình thì còn nghĩa. Với sự tư vấn và động viên của Luật sư, anh chồng và cô em gái cũng hết sức thiện chí, đề xuất với Tòa án được chia ba mảnh đất, anh chỉ xin lấy một phần, còn lại giành cho chị và con gái 2/3. Nhưng chị nhất quyết thực hiện bằng được cái mục đích “NHÂN ĐẠO” là cho anh ra khỏi nhà trắng tay, vô tình ngoảnh mặt, quay lưng một cách sang chảnh ngay tại nơi công đường khi diễn ra phiên hòa giải thứ nhất.
Nhường nhịn không được, thiện chí không xong, việc chẳng đặng đừng, anh cùng các Luật sư của mình buộc phải phản tố yêu cầu huỷ sổ đỏ và chờ đợi phán quyết của Toà.
Và ơn trời, công lý đã bừng sáng khi phiên tòa sơ thẩm kết thúc, Toà tuyên huỷ sổ đỏ và chia cho anh 2/5 diện tích đất vốn là tài sản chung của hai con người đã từng là vợ chồng.
Thân chủ và Luật sư sung sướng đón nhận cái kết có hậu sau hành trình 18 tháng trời lặn lội gieo neo, có lúc tưởng như bế tắc. Và một bữa liên hoan với hẳn một chú lợn cắp nách nửa yến để chúc mừng thắng lợi ban đầu! Tại sao không?
Trong căn nhà đơn sơ hôm ấy, sau nhiều năm tháng hoang mang, thất thần, lo lắng, lại vang lên tiếng cười rộn rã, hạnh phúc của kẻ đã từng lãng du, mất trí nhớ cùng những người hàng xóm thân thương!
Tuy nhiên, vụ án chưa dừng lại bởi người vợ với Luật sư của mình quyết thực hiện đến cùng cái chân lý trắng tay mà họ đã vạch ra. Hôm nay, tại phiên tòa phúc thẩm trên đất Hà Thành, một lần nữa, người vợ lại sôi sục sóng ngầm, thất thần dữ dội khi nghe Tòa tuyến án: Giữ nguyên bản án sơ thẩm của Tòa án ND tỉnh LC.
Một cái kết có hậu với người này, nhưng lại là ác mộng của kẻ sân si, lại Càng thấm thía câu nói của các cụ “Tham thì thâm”.
Hy vọng rằng, câu chuyện sẽ là bài học có ý nghĩa với những người ngoài cuộc, dù có đất hay vô sản! Mong bạn đọc chia sẻ để lan tỏa tri thức pháp luật đến nhiều bạn “fay”! Chúc cả nhà một ngày an lành, hạnh phúc!